Tình yêu và hôn nhân
20/08/2016Bài học từ phép tính sai
24/08/2016Chuyện kể, ngày nọ, có chàng trai trẻ nộp đơn cho vị trí giám đốc tại một tập đoàn lớn. Sau khi vượt qua cuộc phỏng vấn sơ bộ, anh được mời để tham dự buổi phỏng vấn với tổng giám đốc tập đoàn.
Vị tổng giám đốc sau khi xem xét hồ sơ xin việc của chàng trai, nhận thấy thành tích học tập của anh khá nổi trội. Ông đặt câu hỏi, “anh có đạt được học bổng khi đi học không?”
Chàng trai trả lời, “Dạ, không.”
Tổng giám đốc hỏi tiếp: “Vậy ai trả học phí cho anh?”. “Cha mẹ của tôi”, chàng trai đáp.
– Cha mẹ anh làm nghề gì?
– Dạ, cha mẹ tôi kiếm sống bằng nghề giặt ủi quần áo.
Tổng giám đốc yêu cầu chàng trai đưa hai tay cho ông xem. Chàng trai lấy làm lạ nhưng vẫn đưa hai tay cho tổng giám đốc xem. Hai bàn tay của chàng trai hồng hào và trơn láng.
“Anh có giúp đỡ cha mẹ anh giặt quần áo không?” tổng giám đốc hỏi tiếp.
“Chưa bao giờ, ạ. Cha mẹ tôi luôn muốn tôi chú tâm vào học hành. Cha mẹ tôi làm hết mọi chuyện cho tôi. Hơn nữa, cha mẹ tôi giặt quần áo nhanh hơn tôi nhiều vì ông bà thành thạo rồi.”
Tổng giám đốc nói, “Tôi có một yêu cầu: Bây giờ anh trở về nhà, lau sạch hai tay của cha mẹ anh, rồi đến văn phòng gặp tôi sáng mai. Anh làm được chứ?”
Chàng trai cảm thấy thất vọng vì yêu cầu của tổng giám đốc. Anh về nhà, thưa cha mẹ anh để anh lau sạch hai bàn tay của ông bà. Cha mẹ anh ngạc nhiên, nhưng hai ông bà rất vui.
Chàng trai cầm lấy tay cha mẹ và lau chậm rãi. Mắt anh ngấn lệ. Đây là lần đầu tiên anh cầm lấy bàn tay cha mẹ anh. Anh nhận ra đây là bàn tay nuôi anh ăn học suốt thời gian dài. Anh cũng nhìn thấy bàn tay cha mẹ anh nhăn nheo và đầy những vết chai sạn vì giặt ủi quần áo ròng rã nhiều năm trời. Nhiều vết chai khiến cha mẹ anh đau khi anh lỡ chạm phải.
Sau khi lau sạch bàn tay cha mẹ mình, chàng trai tiếp tục giúp hai ông bà giặt luôn áo quần.
Đêm đó, chàng trai và cha mẹ anh ngồi nói chuyện thật lâu. Lần đầu tiên, anh hiểu những gian nan, vất vả của nghề giặt quần áo của cha mẹ mình.
Sáng hôm sau, chàng trai quay trở lại văn phòng của vị tổng giám đốc. Vị tổng giám đốc nhận ra mắt chàng trai còn ướt những giọt nước mắt. Ông hỏi: “Anh có thể cho tôi biết anh đã làm gì và học được gì ngày hôm qua tại nhà anh không?”
Chàng trai đáp, “tôi đã lau sạch bàn tay của cha mẹ tôi và giúp ông bà giặt số quần áo còn lại. Giờ thì tôi hiểu và biết ơn cha mẹ tôi đã vất vả biết bao. Không có cha mẹ, tôi không thể trở thành như hôm nay. Khi giúp cha mẹ tôi, tôi nhận ra những gian nan và vất vả để kiếm sống. Tôi biết ơn và yêu quý cha mẹ tôi hơn trước nhiều”.
Vị tổng giám đốc tiếp lời, “Đó là những gì tôi tìm kiếm nơi ứng viên cho vị trí giám đốc của tập đoàn này. Tôi muốn tuyển dụng một người biết ơn khi được người khác giúp, một người hiểu những vất vả của người khác để giúp công việc được hoàn thành và một người không xem trọng tiền bạc như là mục tiêu tối hậu của cuộc sống.
Giờ thì anh đã hiểu. Anh đã được chọn cho vị trí giám đốc của tập đoàn. Chúc mừng anh.”
Hoàng Nguyễn lược dịch